Thất xuất là 7 điều người xưa dạy con gái làm gì ?

Trong xã hội phong kiến, có những quy tắc gắt gao mà phụ nữ phải tuân thủ nếu không muốn bị đuổi khỏi nhà chồng. 7 điều “thất xuất” này bao gồm việc không thể sinh con, không thờ phụng bố mẹ chồng, hay cả ghen tuông. Tuy nhiên, trong thời đại hiện đại, những quy tắc này dần mất đi giá trị và không còn áp dụng rộng rãi như trước đây. Hãy cùng khám phá những điều này và nhìn nhận về sự thay đổi trong vai trò và địa vị của phụ nữ trong xã hội ngày nay với c2thanglong.edu.vn !

I. Thất xuất là 7 điều người xưa dạy con gái làm gì ?
1. Không con
Trong thời phong kiến, việc sinh con được coi là trọng yếu đối với phụ nữ. Nếu một người vợ không thể sinh con, đó được coi là một điều không chấp nhận được và có thể dẫn đến việc bị đuổi khỏi nhà chồng. Quan niệm này xuất phát từ quan điểm về việc duy trì dòng dõi gia tộc, và sự thiếu con cái được xem như một hạn chế nghiêm trọng trong vai trò của phụ nữ.
2. Dâm dật
Quy tắc “dâm dật” đề cập đến hành vi phụ nữ có những quan hệ tình dục không chính thức ngoài chồng. Trong xã hội phong kiến, sự trung thành và đạo đức trong tình dục được coi là một yếu tố cốt yếu để duy trì gia đình và danh dự gia tộc. Phụ nữ phạm phải hành vi này có thể đối mặt với việc bị đuổi khỏi nhà chồng.
3. Không thờ cha mẹ chồng
Trong gia đình phong kiến, sự tôn kính và thờ phụng cha mẹ chồng là một giá trị quan trọng. Người phụ nữ nếu không thể thực hiện nghĩa vụ này có thể bị coi là bất hiếu và không đáng để gia nhập vào gia đình chồng. Điều này phản ánh sự quan tâm đến việc duy trì mối quan hệ tốt đẹp giữa phụ nữ và gia đình chồng.
4. Lắm điều
“Lắm điều” ám chỉ việc phụ nữ thường nói những lời lẽ chua ngoa, gây khó chịu và gây xích mích trong gia đình hoặc với người khác. Hành vi này được coi là không đáng cho một người phụ nữ trong một môi trường gia đình hòa thuận. Việc phạm phải quy tắc này có thể dẫn đến việc bị đuổi khỏi nhà chồng.
5. Trộm cắp
Hành vi trộm cắp, dù là nhỏ nhặt hay lớn lao, là một điều không thể chấp nhận trong xã hội. Nếu một phụ nữ được phát hiện trộm cắp, đó có thể là lý do để bị đuổi khỏi nhà chồng và coi là hành vi không đứng đắn.
6. Ghen tuông
Ghen tuông là một tình trạng tâm lý mà người phụ nữ có thể trải qua khi cảm thấy sự đe dọa từ sự quan tâm của chồng đối với người khác hoặc khi nghi ngờ về sự trung thành của chồng. Trong xã hội phong kiến, sự ghen tuông được coi là một sự không ổn định tình cảm và có thể làm mất đi sự hòa thuận trong gia đình. Phụ nữ phạm phải hành vi ghen tuông có thể bị đuổi khỏi nhà chồng.
7. Có ác tật
Trong quan niệm phong kiến, việc có ác tật, bị bệnh, không khỏe mạnh được coi là một hạn chế nghiêm trọng trong việc thực hiện vai trò của phụ nữ trong gia đình. Không chỉ làm giảm khả năng chăm sóc chồng con và đảm đương việc nhà, những bệnh tật này còn được xem như một mối nguy hiểm cho người nhà và con cái. Phụ nữ có ác tật có thể đối mặt với việc bị đuổi khỏi nhà chồng.
Các quy tắc “thất xuất” này đã phản ánh những giới hạn và yêu cầu mà phụ nữ phải đối mặt trong xã hội phong kiến. Tuy nhiên, với sự phát triển của xã hội hiện đại, những quy tắc này đã dần mất đi giá trị và không còn được áp dụng rộng rãi như trước đây. Vai trò của phụ nữ trong xã hội đã trở nên đa dạng và tự do hơn, đồng thời phụ nữ cũng được đánh giá dựa trên nhiều yếu tố khác nhau ngoài những quy tắc cứng nhắc của quá khứ.
II. Thay đổi trong quan niệm và vai trò của phụ nữ
- Trong thời phong kiến, việc nối dõi tông đường được coi là một trọng trách lớn đối với phụ nữ. Tuy nhiên, trong xã hội hiện đại, vai trò này không còn được đặt lên hàng đầu. Người ta đánh giá phụ nữ dựa trên nhiều yếu tố khác như thành tựu học vấn, sự nghiệp và đóng góp xã hội.
- Trong xã hội phong kiến, phụ nữ phải kiểm soát cử chỉ và ánh mắt của mình để không gây đánh lừa hay khiêu khích đàn ông ngoài chồng. Tuy nhiên, trong xã hội hiện đại, tự do tỏ ra bản thân và thể hiện cảm xúc trở nên chấp nhận hơn, và không có những quy tắc nghiêm ngặt về cử chỉ và ánh mắt như trước.
- Trong quan niệm xưa, việc không thờ phụng cha mẹ chồng được coi là bất hiếu và có thể dẫn đến bị đuổi khỏi nhà chồng. Tuy nhiên, trong xã hội hiện đại, vai trò của con dâu không chỉ được đo bằng mức độ thờ phụng, mà còn dựa trên sự tôn trọng, tình yêu và đối xử công bằng trong gia đình.
- Quy tắc “lắm điều” đề cập đến việc phụ nữ nói những lời lẽ chua ngoa, gây khó chịu và xích mích. Trong xã hội hiện đại, sự trung thực và giao tiếp tôn trọng được đánh giá cao, nhưng việc phạm phải quy tắc này vẫn có thể gây ảnh hưởng tiêu cực đến mối quan hệ gia đình và xã hội.
- Sự ghen tuông vô căn cứ trong quan hệ tình cảm đã không còn được xem là một yếu tố đáng trừng phạt như trước đây. Xã hội hiện đại khuyến khích sự tin tưởng và sự ổn định trong quan hệ, và giáo dục về giao tiếp và xử lý xung đột tình cảm.
- Trong quan niệm cũ, phụ nữ có ác tật, bị bệnh không được coi là đáng tin cậy trong việc đảm đương việc nhà và chăm sóc gia đình. Tuy nhiên, trong xã hội hiện đại, sự thấu hiểu và lòng thông cảm đối với những người có khuyết tật đã trở nên phổ biến hơn. Sự đánh giá về vai trò của phụ nữ không chỉ dựa trên khả năng vật lý mà còn dựa trên khả năng đóng góp và tình yêu thương.
III. Tam bất khả xuất – 3 điều không được đuổi
1. Đàn bà từng để tang 3 năm nhà chồng
Trong quan niệm xưa, đàn bà từng để tang 3 năm nhà chồng được coi là một sự hi sinh và cống hiến lớn đối với gia đình chồng. Hành động này được xem như một biểu hiện của lòng báo hiếu và lòng trung thành với gia đình chồng. Vì vậy, nếu người vợ đã từng làm việc này, thì dù có phạm phải một trong 7 điều “thất xuất”, cô vẫn không được đuổi khỏi nhà chồng.
2. Trước nghèo sau giàu
Quy tắc “trước nghèo sau giàu” đề cập đến việc phụ nữ trước đây có thể từ một hoàn cảnh khó khăn và nghèo khó, nhưng sau đó, do sự cống hiến và nỗ lực của bản thân và gia đình, cô có thể trở nên giàu có và thịnh vượng. Với quan điểm này, việc đuổi bỏ người vợ chỉ vì tình hình tài chính thay đổi là không công bằng và bất lương.
3. Không còn chỗ nào nương tựa
Quy tắc “không còn chỗ nào nương tựa” ám chỉ đến tình huống mà người vợ không có gia đình, bản thân mà không có nơi để dựa dẫm. Trong trường hợp này, đuổi bỏ người vợ sẽ không chỉ là thiếu lòng nhân đạo mà còn bị coi là hành vi bất nhân, không tôn trọng đạo đức và lòng nhân ái.
Các quy tắc “tam bất khả xuất” này cho thấy rằng, mặc dù có những quy định nghiêm ngặt đối với phụ nữ trong xã hội phong kiến, nhưng cũng có những trường hợp đặc biệt được xem như ngoại lệ. Sự linh hoạt trong quan niệm này thể hiện sự thấu hiểu và cân nhắc đối với những tình huống đặc biệt trong cuộc sống.
Trên hành trình phát triển của xã hội, vai trò của phụ nữ đã trải qua những thay đổi đáng kể. Những quy tắc gắt gao như “thất xuất” đã dần mất đi sự áp đặt và được thay thế bằng những giá trị mới phù hợp với tình hình hiện tại. Quan niệm về vai trò của phụ nữ đã dần thay đổi và trở thành một hình ảnh phong phú, đa dạng và toàn diện hơn.